The Sheperd,The Tiger,The Fox Once upon a time a shepherd brought his sheep into the field to graze, and sat down under a tree to rest. Suddenly a tiger came out of the woods. The shepherd picked up his staff and jumped up. The tiger was just about to spring at the man when he saw the staff and got frightened. He thought it was a gun. They stared at each other, and neither dared to make the first move.
At that moment, a fox came running by. He saw that the tiger and the shepherd were afraid of each other and decided to turn the situation to his own advantage. He ran up to the tiger and said: "Cousin tiger, there is no reason to be afraid of a man. Jump on him, get him down, and have a good meal." "You're skillful," growled the tiger, "but you have no brains. Look at him---he has a gun. He'll fire, and that will be the end of me. Be off with your stupid advice." "Well, if that's the case, I'll go and ask him not to shoot you. What will you give me if I save you?" "Anything you ask." The fox ran to the shepherd and said: "Uncle shepherd, why are you standing here? The tiger wants to make a meal of you. I just persuaded him to wait a while. What will you give me if I save you?" And the shepherd promised: "Anything you ask." The fox ran to the tiger and said: "Cousin tiger, you'll have a long life. I just persuaded the shepherd not to shoot you. Hurry up and run now! I'll see you later. If he gets angry again, he'll fire his gun and it will be the end of you." The tiger turned and leaped away as fast as he could. And the fox came back to the shepherd. "Uncle shepherd, you did not forget your promise?" "No," said the shepherd. "Tell me what you want." "I don't want much, only a bite out of your leg. That will be enough for me." The shepherd stretched out his leg. But just as the fox was about to sink his teeth into it, the shepherd screamed. The fox jumped back. "Who made that noise?" "What do you care? Take your bite, and be done with it." "Oh, no! I won't come near you before you tell me who made that noise," said the frightened fox. "In that case, I will tell you," answered the shepherd. "Last year we had a bad winter in the village. We had nothing to eat. And then my sheep dog had two puppies. Well . . . I was so hungry, I ate them. Now the pups have grown up in my stomach. I guess they smell you and want to get at you, so they are barking." The fox got even more frightened, but he would not show it. He said with dignity: "I'd have no trouble handling your pups. But I must run and see the tiger on some urgent business. Hold back your sheep dogs for a while. When I come back, I'll teach them such a lesson that they will never attack foxes again. "Very well, make it quick," said the shepherd.
The fox went streaking off into the woods, happy to get away with his life. After he caught his breath, he set out to look for the tiger: perhaps he would have better luck with him. "Well, cousin tiger," the fox said when he found him. "I saved your life when you were frightened of the shepherd, and you made a promise. Now you must keep it!" "What promise?" roared the tiger. "I am no cousin to you. I am the shah of these woods. Who dares to say that I was frightened?" And he raised his paw to strike the fox down. "There is no gratitude in this world," the fox said to himself, and slunk into his hole to teach his children to stay away from men and tigers. By: Khanh Nguyen July 9, 1999 |
Ng߶I Chån C×u, Con C÷p, và Chú CáoNgày xæa, ngày xßa có mµt ông chån c×u vô mµt cái sân rµng và ng°I xu¯ng ð¬ nghï ng½I. B¤t thình lình mµt con c÷p hi®n ra t× bøi cây. NgßI chån c×u lßþm cây g§y cüa ông và nhäy lên. Con c÷p ð¸nh nhäy lên ð¬ chøp ông chån c×u nhßng mà nó th¤y cây g§y và luì lÕi trong sñ sþ häi . Con c÷p tß·ng là cây g§y là cây súng. Hai bên nhìn nhau và không ng߶I nào dám b¤t ð¥u . Ngay lúc ðó, mµt con cáo chÕy ngang qua . Anh ta th¤y con c÷p và ông chån c×u hai bên ðang sþ nhau và quªt ð¸nh chuy¬n cái tình hình thành mµt sñ r¤t là lþi cho anh ta .Con cáo chÕy t¾I con c÷p và nói: Ba con c÷p ½I, không có v¤n ð« nào anh nên sþ ông chån c×u. Nhäy lên anh ta, cho anh ta xu¯ng, và có mµt bØa ån ngon mi®ng. Anh r¤t là thông minh, con c÷p g¥m lên, nhßng mà anh không có cái ð¥u ð¬ suy nghî. Nhìn kìa anhn ta có cây súng. Anh ta s¨ n± súng và cuµc ðI cüa tôi s¨ b¸ tan tành. Ð×ng có nghî ðªn cái l½ì khuyên bäo ngu ng¯c cüa anh. Thª ð¤y, nªu mà cái ðó là cái trßng hþp, tôi s¨ ði và höi ông ta ð×ng có b¡n anh. Anh s¨ cho tôi cái gì nªu mà ta cßÑ ðßþc anh? Cái gì mà anh mu¯n. Con cáo chÕy t¾I ng߶I chån cßù và nói: Chú chån c×u, tÕi sao ông còn ðÑng ðây? Con c÷p mu¯n làm ông là bØa ån, tôi m¾I thuyªt phøc anh ch ðþi mµt lát. Anh s¨ cho tôi cái gì nªu mà tôi cßÑ anh? Và ngßI chån cù hßá: Anh mu¯n cái gì cûng ðßþc. Con cáo chÕy t¾I con c÷p và nói: Bà con c÷p ½I, anh s¨ có mµt cuµc ðI dài lâu, tôi v×a thuyªt phøc ông chån c×u ð×ng có b¡n anh. Nhanh lên và chÕy ði! Tôi s¨ g£p anh lÕi . Nªu mà ông chån c×u n±I gi§n lên, ông s¨ n± súng và cuµc ðI cüa anh s¨ b¸ tiêu di®t. Con c÷p quåy ð¥u và nhäy ði ch± khác nhanh hªt sÑc cüa anh ta . Và con cáo tr· lÕi ông chån cßù: Chú chån cßù, chú không quên lI hÑa cüa ông chÑ? Không ông chån cù nói. Ông chån cßù nói: Nói v¾I ta anh mu¯n cái gì. Tôi không mu¯n nhi«u con cáo nói, chï có mµt miªng chân cüa ông thô¸ . Cái ðó là ðü cho tôi r°I. Ông chån c×u dang chân cüa ông ra . Nhßng mà lúc mà con cáo chu¦n b¸ chìm cái rång cüa anh ta vô cái chân. Ông chån cßù la lên. Con cáo nhäy lùi lÕi . Ai ðã làm tiªng ðµng ðó? chú cáo hö¸ Anh lo cái gì? ông chån cù nòi . CÑ tñ nhiên c¡n cái ph¥n cüa anh và cho nó xông cho r°I . Thôi không! Tôi s¨ không t¾I g¥n anh nªu mà anh không nói ai làm tiªng ðµng ðó, anh cáo nói ðang lúc sþ hãi . Trong tr߶ng hþp ðó, tôi s¨ k¬ cho anh: trä l¶i ông chån cßù. Nåm trß¾c chúng tôi có mµt mùa ðông r¤t là x¤ø. Chúng tôi không có gì ån. Và sau ðó con chó cüa tôi sinh hai ðÑa con. Thª ðó, tôi r¤t là ðói, tôi ån chúng nó. Bây gi¶ chúng ðan l¾n lên trong bøng tôi . Tôi ðoán b÷n nó ðánh mùi anh và mu¯n ån anh, nhß v§y chúng m¾I lên tiªng. Con cáo càng sþ h½n, nhßng mà nó không tö rÕ. Chân giá tr¸ con cáo nói tôi không có sñ tr· ngÕi lo cho hai con chó cüa anh. Nhßng mà tôi phäi chÕy ð g§p con c÷p trên mµt công vi®c kh¦n c¤p. C¥m lÕi con chó cüa ông lÕi mµt lát. Lút mà tôi tr· lÕi, tôi s¨ d§y chúng nó mµt bài h÷c ð chúng nó không bao gi t¤n công loài cào. R¤t là hây, làm cho nhanh nh©n, ông chån cßù nó¸. Con cào lao vô r×ng, r¤t là vui lúc mà anh ta có th thoát ðßþc nÕn. Sau khi anh ta chøp ðßþc h½I th·, anh ta b¤t ð¥u tìm con c÷p. Bà con c÷p ½i con cáo nói lúc mà anh ta tìm ra con c÷p. Tôi cßÑ mÕng cuä anh lúc mà anh ðang sþ ông chån cù, và anh ðä hÑa. Bây gi anh phäi giØ lI! Con cáo nói. Tôi có hÑa gì ðâu con c÷p g¥m lên. Tôi không phäi là bà con cüa anh ðâø. Tôi là chúa t¬ r×nh xanh cüa cái r×ng này. Ai mà dám nói tôi ðä sþ? Con c÷p hö¸. Và anh ta ðßa cái chân cüa anh lên và chu¦n b¸ ðánh con cá÷ . Trên thª gi¾I này không có ½n nghîa gì hªt, con cáo tñ nói v¾I anh ta và chui vô cái l² ð¬ dÕy con cüa anh ta nên ð×ng t¾I g¥n loài ðàn ông và loài c÷p. By: Khanh Nguyen July 9, 1999
|